Nằm giữa lòng thành phố Cà Mau, ở quãng cuối sông Gành Hào, đứng trên cầu nhìn về phía mặt trời mọc, người ta có thể nhìn thấy một dãy ghe rập rờn xao động cả mặt sông với những cái chân vịt gác chỏng lên thuyền loang loáng dưới ánh mặt trời. Ấy là chợ nổi Cà Mau.
Chợ nổi Cà Mau
Chợ nổi Ngã Năm là một chợ nổi trên sông Gành Hào, cách cầu Gành Hào khoảng hơn 200 m, thuộc địa bàn phường 8 ở trung tâm thành phố Cà Mau. Chẳng biết chợ Nổi hình thành từ khi nào, chỉ biết rằng từ rất lâu rồi có một xóm chợ trên mặt sông đông đúc nhất vùng ĐBSCL.
Dạo chợ trên sông, đi từ buổi sớm mai trong lành để ngắm xóm chợ tươi tắn, nhiều màu sắc và lạ lùng trong con mắt người xứ khác. Sương đọng trên chiếc màn giăng trên mui ghe của đám trẻ con ngủ vùi, ngủ nướng, rồi bảng lảng tan cho một ngày buôn bán bận rộn bắt đầu. Hàng trăm chiếc ghe to, nhỏ đậu sát vào nhau thành một dãy dài, người bán, người mua trùng trình trên sông nước. Buổi sớm mai, đó là buổi của những chiếc xuồng con với các chị, các dì bán hàng ăn sáng, mùi thơm của các loại bánh lan tỏa xa hơn cả tiếng rao hàng; là buổi của những chiếc ghe hàng đổ ra từ trăm ngàn con sông, rạch, để nhận hàng rồi trở về theo trăm ngàn lối sông rạch cho chuyến buôn xa.
Trước đây, chợ trên sông chủ yếu buôn bán các loại nhu yếu phẩm đến thực phẩm cho người dân quanh vùng. Đến giờ chợ chỉ tập trung bán sỉ hàng hóa nông sản tươi, sản phẩm rau trái miệt vườn. Chẳng cần rao bán như chợ thường thế nhưng khách ghé qua chẳng thể cầm lòng bỏ đi.
Cái mà đỏ au của chum chôm chôm, màu xanh mướt của quả cóc, quả ổi, dưa hấu… sao mà quyến rũ đến lạ. Hằng trăm ghe xuồng đi lại tấp nập, ghe nào bán gì thì treo sản vật ấy lên cột ghe để người từ xa có thể xác định được mà đến. Dạo chợ vào buổi sáng là một cái thú rất hay. Lúc bình minh lên, xóm chợ tươi tắn, nhiều màu sắc đến lạ lùng.
Giữa chợ nổi Cà Mau, cảm giác như gặp được những khu vườn của miệt sông Tiền, sông Hậu, như nhìn thấy những rẫy khóm, rẫy mía miên man dọc triền sông quê hương riêng của mỗi người dân phương Nam. Một chiếc ghe neo đậu ở đây là một ngôi nhà, ngang hai mét, dài năm bảy mét. Nhỏ bé, chật hẹp là vậy, nhưng khách đến, người bán hàng ở đây chẳng hẹp lòng gì mà không mời khách nếm thử miếng dưa gang thanh thao, cái thơm ngọt lạ lùng của trái dừa nước, thử cái vị chua chua của trái dâu, trái khế quê nhà. Nếu có lỡ phải lòng cô bán hàng duyên dáng nào đó thì xin hẹn ước mau mau, để chần chừ về nhà rồi quay trở lại, sợ rằng sẽ đứng trên chiếc đò nhỏ chao trên sóng nhìn cây cọc buộc ghe vắng một sợi dây quen. Biết làm sao được, bản chất của xóm chợ này là vậy, hợp rồi tan như lục bình trôi, như bèo dạt.